Hiroshi bước ra khỏi trung tâm y tế với tờ giấy kết quả trên tay.
“Hum…, bây giờ mình đã có kết quả rồi. Tiếp đến là gửi nó cho thầy Touka thôi. “
Cậu đặt tờ lên trên băng ghế gỗ, chụp kết quả lại và gửi qua cho thầy Touka.
“ Vậy là công việc hoàn thành rồi. “
Một tiếng phát ra từ trong bụng của Hiroshi.
“ Ây chà , mình lại quên chưa ăn sáng nữa rồi“
“ Chắc là mình nên tìm mọi quán cafe có thực đơn thức ăn thôi. “
Một tiếng chuông reo phát ra từ bên trong túi áo phải.
“Không biết là ai gọi đến nữa ?. “
Cậu lấy chiếc điện thoại trong túi ra. Một người gọi với một cái tên kì lạ “ A “.
“ Ồ là cậu ấy “
“ Alo, cậu gọi có việc gì không ?”
“Tớ nghe nói là cậu đã đến Horizon rồi phải không ?”
Một giọng nói đan xen giữa tiếng Nga và tiếng Hàn cùng với một giọng điệu đùa vui.
“Ừ, tớ với mới đến đây hồi hôm qua “
“Vậy à “
“ Ừ, thế bây giờ cậu đang ở đâu đấy. “
“ Tớ đang ở một ngôi trường gần trường của cậu đấy. Nhưng dạo này công việc nhiều quá nên tớ không thể qua để thăm cậu được. “
Unauthorized usage: this tale is on Amazon without the author's consent. Report any sightings.
“ Không sao đâu, thế cậu ấy có đang ở đó cùng với cậu không ?
“Ồ, cậu ấy vẫn đang ở cùng với tớ đấy. Nhưng mà bây giờ tớ phải làm cho xong một số giấy tờ nữa nên là khi nào xong tớ sẽ gọi lại cậu sau nhé “
“Ừ, vậy thì tớ cúp máy đây “
Hiroshi tiếp tục đi tìm kiếm một quán cafe có thực đơn trên mạng và cậu tìm thấy một quán cafe ở gần chỗ của cậu
Sau một lúc di chuyển thì cậu đến một quán cafe hầu nữ nằm ở góc phố. Hiroshi tiến vào trong và kiếm một chỗ ngồi. Một chàng trai tộc hổ với với bộ đồ hầu gái di chuyến đến bàn của Hiroshi.
“ Hôm nay quý khách muốn dùng gì ạ ?”
Hiroshi nhìn vào chiếc thực đơn một lúc.
“Vậy cho tôi một ly cà phê sữa đá và một phần Omurice đi “
“Vâng xin quý khách chờ một tí “
Quán cafe được trang trí một cách tỉ mỉ, tạo nên một không gian thư giãn cùng với phong màu hồng dễ thương.
Đồ ăn và đồ uống cuối cùng cx đã đến bàn của Hiroshi.
Sau khi ăn xong, cậu ngồi hưởng thức ly cà phê sữa. Cậu vừa uống vừa nhìn ra ngoài cửa kính. Một khung cảnh vui nhộn của các bạn trẻ, các cặp đôi và các gia đình cùng nhau đi chơi trong ngày nghỉ cuối tuần, cậu liếc nhìn sang khu trung tâm mua sắm và thầm nghĩ.
“ Chắc mình nên vào đó để mua tí đồ dùng cũng như những vật liệu và tài liệu học tập nữa “
Hiroshi tính tiền và di chuyển vào khu trung tâm mua sắm. Cậu mua những bộ quần áo và đồ dùng cũng như những vật tư khác.
Khi mặt trời đã lạn xuống và mặt trăng đã mọc lên. Hiroshi liền bắt xe để về khu nhà trọ.
Bước lên tầng hai cậu bắt gặp một người đàn ông với thân hình vạm vỡ bước ra từ trong căn hộ phía bên trái căn hộ của cậu.
Hiroshi dường như chả để tâm vào điều đó cho lắm. Cậu mở cửa tiến vào bên trong để kết thúc một ngày dài mệt mỏi.
[Trong lúc đó- tại trường Justice]
Trong một căn phòng nơi Merlin có một cuộc hộp với những giáo viên trong trường .
“ Cảm ơn tất cả mọi người đã có mặt tại buổi họp này “
“ Năm nay, chúng ta có thêm những học sinh mới nhập học đầy tài năng. “
“Tuy nhiên, trong đó có một người rất đặc biệt mà tôi muốn mọi người xem qua “
Merlin chiếu hình ảnh hồ sơ của Hiroshi lên trên màn hình. Mọi người bắt đầu bàn tán với nhau.
“Thật không thể tin được, những chỉ số của cậu học sinh này thật là vô lý“
“ Ngày cả khi cậu học sinh này có Quirk khí và huyết đi chăng nữa thì những chỉ số của cậu ấy là quá thấp.”
“ Như mọi người đã thấy thì cậu học sinh này rất đặc biệt nên chúng ta cần phải chú ý đến cậu ấy nhiều hơn nữa “
Cuộc họp tiếp tục diễn ra thêm một tiếng nữa rồi kết thúc, mọi người bắt đầu bước ra khỏi phòng đi về.
“Andrew, cậu có thể ở lại văn phòng của tui không ? “
Một người đàn ông mang kính với mái tóc vàng nâu và đôi mắt xanh nước cùng với Merlin di chuyển đến văn phòng của cô ấy.
Cả hai ngồi đối diện nhau trên ghế sofa, Merlin vừa rót trà vừa mỉm cười hỏi.
“Vợ cậu dạo này thế nào rồi ? Tôi nghe nói cô ấy bắt đầu đi làm lại rồi phải không ? “
“Thứ nhất, vợ tôi rất khoẻ mạnh. Thứ hai, cô gọi tôi đến đây chỉ để nói những chuyện này thôi sao, Merlin ?”
Merlin cười lên
“ Tất nhiên là không rồi. Tôi kêu đến đây vì có việc quan trọng mà “
“ Theo những gì tôi biết thì hai năm trước cậu có qua dạy ở Đảo Quỷ đúng không ?”
“ Đúng là như vậy đấy “
“Thế thì cậu có nhận ra cậu học sinh lúc nãy tôi chiếu lên không ?”
“ Cô đang nghi ngờ tôi đấy sao? “
“ Bình tĩnh nào, tôi chỉ nghĩ rằng cậu đang định thử thách trường của tôi bằng cách gửi một cậu học sinh cũ cậu qua mà thôi”
“Như vậy có được không, thưa giáo sư Andrew ?”
“ Sao cũng được nhưng tôi nghĩ là tôi chưa từng gặp cậu ta. Có thể cậu nhóc ấy đến từ một khu vực khác chăng “
“Đáng tiếc thật nhỉ, tôi nghĩ rằng tôi có thể kiếm thêm một ít thông tin từ cậu nhưng có vẻ nó không có tác dụng rồi “.
“ Vậy thì cô nên ngừng sử dụng Quirk của cô lên tôi đi, Merlin “
“Tất nhiên rồi. Hy vọng chúng ta có thể hợp tác lâu dài đấy, anh bạn già“
Cả hai bắt tay và Andrew bước ra về. Merlin sau đó nhận một bức ảnh từ Touka về kết quả y tế của Hiroshi. Cô nhìn vào bức ảnh một lúc một lúc và nở một nụ cười bí ẩn.
“Quả là một cậu học sinh thú vị ~”.