Novels2Search

Chapter 5

Tiếng đàn chim hót cùng với ánh năng mặt trời chiếu qua khung cửa sổ nơi bên trong có một chàng trai tộc quỷ đang say giấc nồng. Và rồi một tiếng chuông báo thức của chiếc điện thoại đặt trên bàn reo lên.

Hiroshi tỉnh dậy trong lúc còn đang mơ màng, cậu di chuyển đến chiếc điện thoại, tay vẫn còn đang xoa mắt nhìn vào điện thoại.

"Bây giờ (yawn) đã là 8 giờ sáng rồi ư"

"Cảm giác như mình chả ngủ được bao nhiêu cả"

Cậu sau đó đi vệ sinh và tắm rửa thay quần áo sạch sẽ.

Tiếp đến cậu bắt đầu soạn đồ từ trong balo ra. Vật đầu tiên mà cậu lấy ra là một túi nilon nhỏ có chứa một ít tinh thể màu trắng lạ, cậu đổ hết các tinh thể trắng vào trong miệng nhai vài lần và nuốt hết chúng.

Vật thứ hai cậu lấy ra là một thanh kiếm bokuto gỗ căm với một dòng chữ ghi "千の木" ở phần tay cầm.

note: 千の木 nghĩ là nghìn cây

Sau một lúc soạn các đồ dùng và quần áo cần thiết. Hiroshi bước ra khỏi căn hộ, xuống tầng một bằng cầu thang thì trước mắt cậu là một bà cụ khoảng 80 tuổi bước ra từ phòng của Elise, bà ấy quay sang nhìn về phía Hiroshi.

"Cậu là chàng sinh viên mới mướn trọ của gia đình ta phải không "

"Vâng đúng là như vậy, thưa bà"

" Thế cậu nhóc định đi đâu vào sáng sớm đấy ?"

"Dạ, cháu định đi vào khu Transport để làm giấy tờ ạ "

"Nhưng mà cháu lại không biết gọi xe công cộng ở đâu nữa ?"

The tale has been taken without authorization; if you see it on Amazon, report the incident.

"Ồ ~, vậy à "

"Cháu thấy cây cột ở đó không "

Một cây cột ở bên góc phải của khu nhà trọ, trên cây cột có gắn một biển báo với biểu tượng xe bốn bánh và một chiếc nút đỏ ở giữa cột.

"Chỉ cần cháu bấm chiếc nút ấy thì vài phút sau một chiếc xe sẽ đến đón cháu đi "

" Vâng cháu cảm ơn bà"

Hiroshi di chuyển đến cây cột, bấm nút và đợi khoảng 5 phút sau đó có một chiếc xe đến chỗ của cậu từ phía bên phải. Cậu ngồi ghế phía sau. Phía trước cậu là một người đàn ông trung niên với khuôn mặt thiếu ngủ.

"Quý khách muốn đi đâu vậy ?"

"Hãy đưa cháu đến trung tâm y tế Transport "

Người tài xế kéo cần gạt xuống và chiếc xe bắt đầu biến đổi và sử dụng một nguồn năng lượng kì lạ nâng chiếc xe lên và di chuyển vút lên cao.

Di chuyển trên những toà nhà và các khu phố của Transport, Hiroshi nhìn thấy những phương tiện giao thông khác cũng di trên không như một tuyến đường giao thông riêng trên không trung.

"Làm thế nào để cho những phương tiện ấy có thể di chuyển trên không thế, chú tài xế "

"Hả , đây là lần đầu tiên nhóc nhìn thấy những phương tiện này à ?"

"Vâng đúng vậy "

"Được rồi, vậy để tôi nói cho nhóc nghe "

"Để có thể di chuyển trên không. Các phương tiện này phải sử dụng một loại năng lương. Năng lượng ấy là "forciton" , khi biến đổi các bánh xe lật úp xuống, bên trong các vành xe có các ống dẫn xả năng lượng forciton ra để nâng chiếc xe lên."

"Thế năng lượng forciton là gì vậy ?"

" Forciton là một nguồn năng lượng biến đổi vô hạn. Chúng có khả năng biển đổi mọi thứ thành chúng. Khi chúng tôi đề máy, một lượng điện nhỏ được sử dụng để tạo ra forciton. Sau khi được tạo ra, forciton sẽ quay theo một vòng tròn ngẫu nhiên, khi quay chúng luôn giữ nguyên lượng năng lượng được tạo ra. Khiến chúng trở thành một nguồn năng lượng vô tận để cho ta sử dụng. "

"Nếu như tôi tăng tốc lên thì lượng năng lượng tiêu hao sẽ tăng lên, lúc đó forciton sẽ biến đổi mọi thứ xung thành nguồn năng năng lượng ấy. Khi dừng sử dụng phương tiện hoặc đồ dùng thì forciton sẽ dừng chuyển động và rồi tan biến "

" Thế nào, cậu đã hiểu được chưa ?"

"Forciton quả một nguồn năng lượng tuyệt vời. Có thể cháu sẽ áp dụng loại năng lượng này vào đời sống của mọi người ở vùng đất của tôi "

"Một ý tưởng không tồi đấy, cậu nhóc "

" Và có vẻ như chúng ta sắp đến địa điểm rồi đấy ! "

Cuộc trò chuyện khiến thời gian trôi qua một cách nhanh chóng. Chiếc xe hạ cánh đáp xuống điểm dừng ở phía trước trung tâm.

Hiroshi mở cửa bước ra thấy một trung tâm y tế to lớn với lối kiến trúc tân tiến. Cậu để ý thấy có một số phần của trung tâm lơ lửng trên không trung.

"Tổng tiền phí của cậu là 230 HGC "

note: HGC: tiền tệ chung của Humanoid

"Thế cậu nhóc muốn thanh toán bằng tiền mặt hay là chuyển khoản ?"

Hiroshi lấy ví ra để thanh toán nhưng:

"Ơ, tiền của mình đâu rồi ? "

Hiroshi tìm kiếm tất cả ngóc ngách của chiếc nhưng vẫn không thấy tiện đâu cả.

"Chú ơi .. um, cháu nghĩ là cháu đã quên đem theo tiền mặt rồi "

"Chú có thể cho cháu xin số tài khoản ngân hàng của chú để cháu chuyển khoản được không, ạ ?"

Hiroshi nói trong một giọng điệu ngại ngùng.

"Được thôi, cậu nhóc ".

Hiroshi đành phải lấy điện thoại để chuyển khoản cho người tài xế trong lúc cậu vẫn còn xấu hổ về điều ấy.

"Bây giờ mình phải làm sao đây ?"

Trong lúc lẩn quẩn. Cậu nhìn xung quanh và thấy rằng ở phía bên trái cách đó một vài toàn chung cư có một toà ngân hàng.

Hiroshi liền tức tốc chạy đến toà ngân hàng trong sự gấp gáp.