Ở phía bên ngoài khu nhà trọ được bao quanh bởi những ngọn đồi rừng rậm, bên trong đó có một nhóm người ẩn nấp trong bóng tối, họ nhìn về phía khu nhà trọ, một gã đàn ông với thân hình cao to đang quan sát khu nhà trọ với đôi mắt sắc bén.
“ Ngươi có chắc là hôm này có nhiều người không ?”
“Dạ vâng thưa thủ lĩnh, hôm nay không chỉ có những du khách mà còn có những đoàn xe của một trường học nữa ạ “
Người đàn ông cười lên, gương mặt ông ta toát lên vẻ hứng thú.
“ Nếu như hôm này chúng ta giết được nhiều người thì tiền thưởng cũng như tên tuổi của chúng ta sẽ được lan truyền khắp nơi lúc đó bọn anh hùng sẽ biết đến sự đáng sợ của băng đảng Night Hunter chúng ta, hahaha “
“ Được rồi, tất cả hãy hành động đi “
Những tên đàn em di chuyển phía dưới khu nhà trọ, một tên đặt tay lên tường, tay của hắn dần dần trở nên sáng lên như một ngọn lửa, những tên còn lại thì trèo lên tường.
Hiroshi thấy mình đã đứng trước một khu rừng, xung quanh cậu là một cánh đồng, cậu ngã người nằm xuống giữa cánh đồng bát ngát, những ngọn gió mát thổi qua trên cánh đồng, cùng với ánh nắng dễ chịu.
(Nơi này thật là yên tĩnh, ước mình có thể ở đây mãi như vậy).
Bỗng nhiên cậu nghe tiếng của ai đó.
“Này, hãy tỉnh dậy đi “
Hiroshi ngồi dậy, cậu nhìn ra hai bên nhưng không thấy ai cả, lúc này giọng nói lại phát ra từ phía sau.
“Ở bên đây này”
Hiroshi quay đầu về phía sau, cậu nhìn thấy một chàng trai với dáng vẻ nhỏ con đang vẫy tay về phía cậu rồi sau đó cậu ta đưa tay, kêu gọi Hiroshi.
“Hãy đến đây với tôi “
Nói xong cậu ta chạy vào trong rừng, Hiroshi cố gắng đuổi theo, cậu vừa tránh những chiếc bẫy gấu, vừa cố gắng đuổi theo chàng bí ẩn kia. Khi gần đến phía cuối khu rừng, có một ánh sáng nằm ở lối ra của khu rừng. Hiroshi vượt qua ánh sáng ấy, lúc này trước mặt của cậu là khu cảnh của chiến trường khốc liệt. Các tòa nhà bị đổ nát, khói lửa bốc lên xung quanh chiến trường, Hiroshi bước tiến tới một cách chậm rãi, quan sát xung quanh.
(Đây là chiến khu phía đông của trận đánh số 176 mà, tại sao nó lại ở đây được nhỉ ?)
“Cậu nhóc kia đâu rồi nhỉ ?”
Love this novel? Read it on Royal Road to ensure the author gets credit.
Hiroshi nhìn xung quanh, giọng nói phát ra từ bên phía ngôi nhà bị đổ nát.
“Tôi ở bên đây này “
chàng trai bí ẩn đứng sau góc của một ngôi nhà ấy, ngay lập tức chạy đi, Hiroshi chạy theo cậu ta, sau một lúc đuổi theo thì cậu ta chạy vào bên trong một con hẻm nhỏ, sau khi chạy ra khỏi con hẻm thì HIroshi bắt gặp một cảnh tượng đường phố nhộn nhịp. Ở hai bên đường đầy rẫy những cư dân Đảo Quỷ, họ vui mừng hò reo, vỗ tay vui vẻ về điều gì đó.Một chiếc xe lớn đang di chuyển trên đường, trên chiếc xe ấy có mười hai người. Mọi người đều vui mừng chào đón những người ấy, Hiroshi dường như nhớ ra một điều gì đó.
(ngày độc lập của Đảo Quỷ ư, các vị Đại Tướng dường như đang di chuyển về phía thành Quỷ Vương)
Cậu nhìn qua bên phải thì thấy cậu bé bí ẩn kia đang cố gắng di chuyển qua những dòng người đông đúc. Cả hai tiếp tục đuổi theo nhau đến một ngọn đồi, Hiroshi bước lên đỉnh ngọn đồi một cách mệt mỏi. Cậu nhóc ấy dừng chân trên đó nhìn về một thứ gì đó ở phía trước.
“Cuối cùng..(sigh).. cậu cũng chịu..(sigh).. dừng lại “
Cậu nhóc bí ẩn im lặng trước câu hỏi ấy.
“Này cậu có nghe thấy không thế ?. Tại sao cậu lại muốn tôi đi đến những chỗ này thế ?”
Cậu nhóc vẫn im lặng.
“Mà này, nơi này là đâu vậy, trông nơi này có vẻ yên tĩnh đấy “
Hiroshi vừa nói vừa tiến lại gần chỗ cậu nhóc ấy, cậu đặt tay lên vai của cậu nhóc ấy.
“Đây sẽ là nơi mà ngươi thuộc về “
Hiroshi rút tay lại và lùi chân về vài bước. Cậu cảm nhận được sự bất thường từ phía cậu nhóc đó.
“ Woah, cậu nhóc à, ý của cậu là sao khi nói đây sẽ là nơi tôi thuộc về chứ !?”
“Tôi cứ tưởng rằng cậu sẽ nhận ra tôi chứ, tôi thật sự rất thất vọng đấy”
“ Ý của cậu là sao chứ…?”
Cậu nhóc quay người lại, Hiroshi sau khi nhìn thấy gương mặt của cậu ta thì tay chân của cậu trở nên run rẩy, cậu trở nên hốt hoảng.
“Khô..Không thể nào… là cậu thật sao ?!!!”
“Sao thế ? Cậu không cảm thấy vui khi gặp tôi sao ?”
Cậu ta từng bước tiến đến chỗ Hiroshi, Hiroshi thì lùi về phía sau.
“Tại sao cậu lại làm vậy hả ?!”
Hiroshi im lặng, tiếp tục lùi lại
“TẠI SAO CẬU LẠI BỎ RƠI CHÚNG TÔI ?!!!”
Hiroshi vẫn im lặng, cậu tiếp tục lùi lại cho đến khi chân của cậu cảm nhận được có một cái hố ở phía sau lưng của cậu. Cậu quay lại nhìn, phía sau cậu là những bia mộ được xếp thành hàng ngang và dưới chân của cậu là một bia mộ trống với cái tên của cậu được khắc ở trên bia. Lúc này cậu nhóc ấy đã đến chỗ của cậu, cậu ta liền đặt tay lên giữa ngực của cậu, Hiroshi liền quay lại nhìn cậu ấy.
“Đây là mới là nơi mà ngươi đáng thuộc về ”
Cậu ta liền đẩy Hiroshi xuống dưới ngôi mộ dường như không có đáy. Hiroshi nhìn lên, gương mặt của tên nhóc ấy hiện lên một biểu cảm thỏa mãn, xung quanh tên nhóc ấy có những gương mặt khác nhìn xuống Hiroshi đang rơi xuống, bọn họ cười nhạo cậu. Dường như Hiroshi cũng đã chấp nhận điều này.
“ Đáng lẽ kẻ nên chết ngay từ đầu phải ngươi mới đúng “
Hiroshi tiếp tục rơi xuống hố sâu, rồi dần dần mọi thứ chìm trong bóng tối. Cậu tỉnh lại, lúc này trước mắt của cậu là kẻ lạ mặt đang cầm một con dao đang định đâm vào đầu của cậu. Hiroshi ngay lập tức quay người lại nhào về phía tên đó, hắn ta chưa kịp phản ứng thì cậu dùng tay chộp lấy vùng miệng của hắn và vật hắn xuống sàn, cậu tung một cú đấm vào mặt hắn một cách dứt khoát khiến hắn ta bất tỉnh. Sau đó cậu nghe thấy tiếng nói của một ai đó.
“TẤT CẢ HỌC SINH HÃY THỨC DẬY MAU, ĐÂY LÀ TRƯỜNG HỢP KHẨN CẤP !!!!”
Những người bạn cùng lớp của Hiroshi bị đánh thức bởi hiệu lệnh kia,họ lồm cồm ngồi dậy với đôi mắt chưa tỉnh ngủ, sau khi dụi mắt thì họ bất ngờ khi thấy Hiroshi đang ngồi trên một người đàn ông kỳ lạ nằm bất động trên sàn, sau đó họ nghe những âm thanh kì lạ bên ngoài hành lang,họ mở cửa nhìn ra ngoài thì thấy các học sinh khác đang di chuyển về phía cầu thang một cách nhanh chóng, Maurush liền hỏi chàng trai đang đứng giữa đám đông học sinh đang di chuyển.
“Đã có chuyện gì vậy ?”
“ Các em hãy nhanh chóng sơ tán đi, trường hợp khẩn cấp đã xảy ra rồi !”
Trước câu trả lời của cậu ta, các thành viên lớp đều nhanh chóng thu dọn đồ đạc của mình và bắt đầu hướng về phía cầu thang. Người đàn anh khi ở lại phía sau và ra báo hiệu của mình qua chiếc bộ đàm trên tay.
“TẤT CẢ MỌI NGƯỜI CHÚ Ý, HÃY CỐ GẮNG RỜI KHỎI KHU NHÀ TRỌ SUỐI NƯỚC NÓNG NÀY MỘT CÁCH NHANH CHÓNG VÀ AN TOÀN NHẤT CÓ THỂ VÀ CUỐI CÙNG, TẤT CẢ HÃY CHUẨN BỊ TINH THẦN ĐỂ ĐỐI MẶT NHỮNG TÌNH HUỐNG XẤU NHẤT CÓ THỂ XẢY RA !!!”.