gió thổi những cánh hoa cẩm tú tung bay,cậu nắm lấy tay cô gái ấy chạy mãi trên đồng cỏ xanh mướt.giữa cái nắng chói rọi của những trưa hè oi bức,hai người ngồi dưới tán cây cam vui đùa,chẳng nghe mẹ mà chạy nhảy mãi trên đồi hoa mặt trời mênh mông...
''anh nói nghe em nghe này,dù thế nào đi nữa cũng đừng khóc nhé!vì anh luôn ở bên cạnh em mà''
cậu bé nắm lấy đôi tay chằn chịt những vết sẹo của cô gái,cô mỉm cười,nhẹ đáp lại
''vâng,em nhớ rồi'' cảnh tượng xunh quanh sụp đổ,cảnh xác người chất đống hiện ra...đốt cháy những hồi tưởng thuở ấu thơ,khói đen bốc lên len lỏi qua ngọn lửa đang phập phùng,chàng trai cầm kiếm xông lên phía trước,phá vỡ tuyến phòng thủ vững chãi của quân địch,những tiếng gào thét hòa vào mùi máu tanh,cậu vẫn tiếng lên phía trước,vẫn nắm lấy đôi bàn tay giờ đã trở nên chai sạm của cô gái.nhưng rồi....cả thành phố bị xóa sổ,cậu bất lực không thể bảo vệ cố hương của mình.trái tim hiệp sĩ của cậu tan vỡ,nhưng chiến tranh không để cậu có thời gian đau khổ,cậu vẫn phải một lần nữa tha bước tiếp.người bên cạnh cứ dần mất đi,đồng đội,ba mẹ,anh em,bạn bè?cơn đói khát quấn lấy cậu,máu nhuộm đỏ đôi bàn tay cậu,biến cậu thành một con quoái vật thật sự!ôm lấy cô gái mình thương,cậu bất lực kìm nén những giọt mắt lại,cầm lên thanh kiếm đã sứt mẻ,đi tìm lại cánh đồng cũ mà cậu không thể có lại được
This tale has been unlawfully lifted without the author's consent. Report any appearances on Amazon.
''tôi không chỉ muốn sống sót!'
'giây phút cuối cùng trước khi gục ngã,cậu ôm lấy cô thì thào ''từ tận đáy lòng...a-anh thật sự rất yêu em...''
nước mắt cô rơi xuống,cô không gữi được lời hứa mất rồi!không còn anh bên cạnh...cô biets làm sao đây?chiến tranh kết thúc,cô lại có thể ngồi dưới tán cây cam như nguyệt ước của chàng trai,tiếc là...anh không thấy được nữa rồi.nhìn xuống đôi tay chẳng còn hơi ấm của anh,cô bất giác lại bật khóc...khóc cho mối tình dang dở giữa thế giới tàn khốc...linh hồn anh lại lần nữa đến bên cạnh và ôm lấy cô....
''dù thế nào đi nữa,em cũng đừng khóc mà...vì anh luôn ở cạnh em''